Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

MUỘN MÀNG



Tình cờ từ cõi ảo

Em và anh thức thao
Thấy lòng mình tươi trẻ
Chạm chờ mong khe khẽ
Giá từ thời tuổi trẻ
Mình đúng nợ, đúng duyên
Chắc thuyền tình cập bến
Đời đẹp tựa ngàn thơ!


Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

ONG VÀ HOA


Em là bông Hoa Bưởi - anh là con Ong Vàng!



Hoa Bưởi trắng tinh khôi, đẹp dịu dàng, hương thơm nhẹ nhàng nhưng sâu sắc. Ong Vàng rất yêu Hoa Bưởi, nó nguyện suốt cuộc đời này chỉ yêu thương và chăm sóc cho Hoa Bưởi thôi. Dù bay đến nơi nào, đi kiếm ăn xa đến đâu, chỉ cần ngửi thấy mùi hương Hoa Bưởi, Ong Vàng vội vàng bay về bên cạnh nàng ngay.
 

Có đôi lần Ong Vàng đi kiếm ăn ở xa, nhiều lúc nó thấy mệt mỏi và đôi khi nó muốn ngã lòng, vì nàng Hồng kiêu sa quá, lộng lẫy quá! Nó bay đến bên nàng Hồng, ngửi lấy mùi thơm lạ. Định sà vào lòng nàng Hồng thì bất chợt nó nhớ đến lời thề với Hoa Bưởi, nó tỉnh cơn mê bay vội về bên cạnh Hoa Bưởi... Nó nhận ra rằng, nàng Hồng tuy kiêu sa lộng lẫy nhưng hương thơm không thể nào sánh bằng Hoa Bưởi. Nó hối hận lắm và tự hứa với lòng sẽ không bao giờ phản bội nàng Hoa Bưởi.
 


Hoa Bưởi vừa xinh xắn lại yêu kiều nên Ong Vàng rất lo. Ong Vàng thường phải đi kiếm ăn nơi xa không thường xuyên bên cạnh Hoa Bưởi được. Nó sợ nàng Hoa Bưởi đẹp quá, thơm quá làm thằng Ong Vò Vẻ để ý, cứ lượn lờ trêu ghẹo Hoa Bưởi. Nó sợ nàng Hoa Bưởi buồn vì nó ít bên cạnh nàng, sợ đôi lúc nàng yếu lòng bị thằng Vò Vẻ tấn công... Nó ghét thằng Vò Vẻ. Vì vậy, mỗi lần ở bên Hoa Bưởi, nó yêu thương và chăm sóc nàng thật nhiều, nó muốn nàng Hoa Bưởi của nó lúc nào cũng tươi tắn và xinh đẹp. Nhưng nó vẫn sợ thằng Vò Vẻ... Nó cứ bay vo ve vo ve bên Hoa Bưởi mãi, không muốn rời xa nàng một phút nào. Nó muốn nàng an tâm vì có nó bảo vệ nàng rồi, không cho thằng Vò Vẻ có cơ hội tấn công, trêu ghẹo nàng.
 

Ong Vàng đâu biết được rằng, Hoa Bưởi dịu dàng thật - ngây thơ thật, nhưng Hoa Bưởi chỉ mở lòng với Ong Vàng thôi, mặc kệ thằng Vò Vẻ. Ở bên cạnh Ong Vàng, Hoa Bưởi vui lắm! Hoa Bưởi lúc nào cũng nồng nàn và cuồng nhiệt với Ong Vàng, luôn muốn mang đến cho Ong Vàng niềm vui, hạnh phúc và cả sự đam mê của Ong Vàng dành cho Hoa Bưởi. Bao nhiêu mật ngọt, Hoa Bưởi dành hết cho Ong Vàng, vì Hoa Bưởi biết Ong Vàng rất thích hút mật ngọt của nàng.
 


Hoa Bưởi muốn Ong Vàng cho dù đi xa, vẫn luôn nhớ về Hoa Bưởi, vẫn yêu thương, vẫn si mê Hoa Bưởi. Muốn Ong Vàng thấy được rằng, không bông hoa nào làm Ong Vàng hạnh phúc và đam mê bằng Hoa Bưởi, để Ong Vàng luôn về bên cạnh Hoa Bưởi. Mỗi lần Ong Vàng đi xa, Hoa Bưởi lại sống khép mình, tạo thêm nhiều mật ngọt chờ đợi Ong Vàng trở về!
 


Hoa Bưởi còn nhiều ước muốn nữa cơ... Muốn Ong Vàng không đi kiếm ăn nơi xa nữa, muốn Ong Vàng luôn bên cạnh Hoa Bưởi, muốn được chăm sóc cho Ong Vàng hàng ngày, muốn được Ong Vàng yêu thương và che chở, muốn được đắm mình bên sự đam mê cuồng nhiệt của Ong Vàng, muốn Ong Vàng chỉ là của riêng Hoa Bưởi mãi mãi...




Theo : Blue Angel


Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

CHIỀU




Giật mình ...
  chiều đã sang đông
Đường xa thiếu vắng
   khoảng không đợi chờ
Chiều buông....
    hoài niệm ngẩn ngơ
Ru lòng
    mong nhớ ngu ngơ thả diều
Vọng vang khe khẽ...
phiêu diêu
Dù xa.. xa mãi ..
    Tình chiều nhớ anh!

Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

NÓI CÙNG ANH





                                                                Thơ Xuân Quỳnh
Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi
Niềm đau đớn tưởng như vô tận
Bỗng có ngày thay thế một niềm vui
Điều hôm nay ta nói, ngày mai
Người khác lại nói lời yêu thuở trước
Đời sống chẳng vô cùng, em biết
Câu thơ đâu còn mãi ngày sau
Chẳng có gì quan trọng lắm đâu
Như không khí, như màu xanh lá cỏ
Nhiều đến mức tưởng như chẳng có
Trước cuộc đời rộng lớn mênh mông
Nhưng lúc này anh ở bên em
Niềm vui sướng trong ta là có thật
Như chiếc áo trên tường, như trang sách
Như chùm hoa nở cánh trước hiên nhà
Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa
Tình anh đối với em là xứ sở
Là bóng rợp trên con đường nắng lửa
Trái cây thơm giữa miền đất khô cằn
Đấy, tình yêu, em muốn nói cùng anh:
Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng
Lòng tốt để duy trì sự sống
Cho con người thực sự Người hơn

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

HẠ RU


Photobucket

Sông ơi bên lở bên bồi
Sông cho ai tựa men đời say mê
Đầy vơi sâu cạn lời thề
Tóc bồng sợi nắng chợt về chiêm bao
Sóng lòng dìu dặt hanh hao
Hạ ru tình tự nao nao mơ màng
Gọi mùa gió khẽ thu sang
Dịu dàng sóng vỗ vọng vang lắng lòng
Vẳng nghe đò gọi  bên sông…
Xốn xang rạo rực ngóng trông đợi đò.

GIAO HÒA



Photobucket


Gió ơi xin  hãy lặng im



Để ta gọi gió cho tim bồi hồi



Tiếng lòng cùng tiếng mưa rơi



Âm vang nốt nhạc thành lời ước mơ



Một lần đủ thắm duyên tơ



Nhạc tình ngân nốt câu thơ giao hòa



Thoáng mê ly bản tình ca



Chạm vào khoảng trống thiết tha mặn nồng



Đam mê trải mướt đêm đông



Vẹn tròn sau trước ngưỡng lòng bờ môi



Phải đâu chỉ ảo ảnh thôi



Giao hòa nguyệt ánh  đất trời…ngân nga…

Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Blog của Muathu: KHUYA

Blog của Muathu: KHUYA: Trói nhau bởi những sợi trăng Cho đêm giăng mắc mơ màng bên nhau Đêm ơi cứ mãi   thật lâu Để   trăng trói lại cho ...

Blog của Muathu: ĐÊM SAY

Blog của Muathu: ĐÊM SAY: Anh êm êm ru em trong đêm Em lâng lâng trong tay anh say Lay mưa lay mưa giăng đêm nay Tay trong tay ta hôn si mê Mê cung trăng ...

CHO ANH



Câu thơ em  viết tặng
đã từ  lâu
Em cùng anh phiêu lãng
 Mình có hay…

Chiều ký ức lay lay
vội đưa tay
đêm đông  đã dâng đầy
hương thu thơm dịu nhẹ
mộng ru hồn lối rẽ...

tự nơi nào, rất khẽ
Thơ tình em lặng lẽ
biết là anh...

TRĂNG

 

8817041234108892.jpg

Trăng soi một bóng thanh tao



Giăng giăng sương gió thiết thao trùng phùng



Khuyết tròn trăng vẫn thủy chung



Trăng thu vời vợi vui cùng với thơ



Vấn vương khi tỉnh khi mơ



Để quên hình bóng ngẩn ngơ giữa trời



Ôi…trăng đâu chuyện xa vời



Hãy nghe mách bảo ngàn lời yêu trăng..


Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

NÓI HỘ



tamtay.vn - photo - anh dong dep_b

Nhờ hoa nói hộ cùng anh
Mưa chiều nắng sớm trăng thanh mơ màng



Hoa ơi mỗi độ thu sang


Gió đưa hương cuốn nắng vàng thiết tha


Để rồi năm tháng  chưa xa


Hoa dâng ngàn khúc tình ca lặng thầm!

KHUYA





Trói nhau bởi những sợi trăng


Cho đêm giăng mắc mơ màng bên nhau


Đêm ơi cứ mãi  thật lâu


Để  trăng trói lại cho sâu cuộc tình


Không gian  cứ mãi lặng thinh


Cho ta chưng cất lòng mình rượu thơ


Giấu mình vào những vu vơ


Ánh trăng mát rượi nguyên sơ tận cùng


Lặng êm dịu ngọt mông lung


Du miên giấc mộng lòng rung trăng mềm


Tơ ngà trải mướt chạm đêm


Trời trăng trắng tỏa yêu  thêm thầm thì


Khuya ru giăng mắc tình si


Để trăng cởi nút ..trăng ghì.. hôn môi


 

PHẢI ĐÂU






Bồng bềnh gợn sóng yêu thương


Con thuyền tình nhỏ vấn vương tơ hồng


Trải qua gềnh thác núi sông


Lời thơ tìm đến tình nồng ban mai


Thương thương rung động lòng ai


Ru hồn đẫm lệ không phai tự tình


Nhụy đài chúm chím tươi xinh


Mượt mềm thơm ngát bình minh rạng ngời


Phải đâu ở mãi xa xôi


Để mà mơ mộng phải ngồi làm thơ

TÌM ĐÂU





Tìm đâu trong cõi bao la
Gửi thương gửi nhớ cho ta hiểu đời
Luân thường cuộc sống người ơi
Trót sinh phải kiếp tuôn rơi lệ nhòa
Tịch u lòng chửa vỡ òa
Ngổn ngang trăm mối giao hòa tìm đâu?

ĐÊM SAY



Anh êm êm ru em trong đêm
Em lâng lâng trong tay anh say
Lay mưa lay mưa giăng đêm nay
Tay trong tay ta hôn si mê
Mê cung trăng theo anh em đi…
Mưa êm êm đang rơi bên anh
   Xanh môi thơm ta say quay quay..

GÓI





Mây giăng phủ kín  tơ trời



Em xin gói lại nụ cười trao anh



 Cho yêu thương lại hóa thành



 Gói đông ấm áp  trời xanh tơ hồng



 Em ngân dạ khúc tình nồng



 Để mình giăng mắc gói lòng trong mơ



 Giăng tình để những ngẩn ngơ




Cùng anh gói lại câu thơ gọi mùa

GỬI ANH





Gi anh  nỗi nhớ vào đêm
Hương nồng thơm lối êm êm tơ lòng
Chòng chành dịu mát thơ sông
Lắc lư nghiêng nghả nhịp trông bến bờ
Đủ quên để nhớ ầu ơ..
Lời ru tình tự nhạc thơ cung đời
Xin anh nở một nụ cười
Cho làn môi ấm một lời thiết tha
Xin tình đừng có chia xa
Câu thơ giữ lại mặn mà thơ em

RU




Sóng buồn  xao nhịp thời gian
Trở về biển biếc hạ sang ru tình
Lênh đênh,sóng vỗ bóng hình
Biển xa ngàn dặm tìm tình xa xăm
Biển kia vẫn thế ngàn năm
Sóng say biển tựa men ngầm thẳm sâu
Sóng – Biển hai nỗi nhớ nhau
Hanh hao con sóng bạc đầu thủy chung
Sóng ru gọi biển về cùng
Biển xanh khẽ hát ngập ngừng …khát khao
   

HOÀI NIỆM

Mỗi con đường ở Hà Nội đều được tô điểm bởi những tán  hoa nhiều màu sắc. Đó là màu đỏ của phượng vĩ và màu tím của bằng lăng. Dưới cái nắng hè chói chang, hai loài hoa mùa hạ này cùng đua nhau khoe sắc. Có lẽ ai cũng yêu thích những con đường  tím ngắt hoa bằng lăng. Cứ vào đầu Hạ, cái sắc tím dịu dàng và gợi cảm của những cánh bằng lăng nở bất chợt luôn để lại một sự ngỡ ngàng bâng khuâng trước vẻ đẹp thầm kín  của sắc hoa…MT cũng hoài niệm  về loại hoa này mỗi khi đi trên con đường , góc phố.


Hoa phượng đỏ sân trường


Bằng Lăng tím bên chiều muộn


Nhẹ nhàng dịu dàng tinh khiết


Khi phượng vĩ bùng lên rực cháy


Mầu tím làm say lòng đến vậy


Bằng Lăng lặng lẽ tím trong chiều


Say đắm lòng một khoảng trời yêu


Bằng Lăng ơi Bằng Lăng....


Hoa ơi có phải vì ta


Mầu hoa tím cả trời xa trời gần

Để ta cùng với trong ngần

Bằng lăng khẽ gọi thì thầm mộng mơ...





CHƠI TRĂNG


couleur mauve violet


Ta yêu nhau ta đi chơi trăng


Thăng hoa thơm môi anh hôn em


Êm êm say tay ta trong tay


Quay quay ta lung liêng du miên


Thiên thu trăng anh cho em say


Say say rơm thơm thơm trăng rơi…

BỎ NGỎ





Hỏi lòng sao mãi vu vơ
Nhớ ai chẳng biết , nhớ thơ hay là?
Sương đêm dưới ánh trăng ngà
Sao khuya trĩu nặng trong ta một mình
Gió ơi sao mãi lặng thinh
Sương khuya ướt đẫm riêng mình ưu tư
Mộng hồn say đắm tình thư
Tri âm tình thoáng  lãng ru vỗ về
Ngọt ngào bừng tỉnh cơn mê
Bài thơ bỏ ngỏ lời thề xa xăm…

RƠI


 


              Thời gian giấu kín lặng buồn
         Lắng mùa, khẽ gió ru hồn heo may
              Đa đoan, gửi mộng đâu đây
         Nỗi niềm đáy chén lặng đầy phù du
              Lắng trong khúc hát cuối thu
         Làm sao ta uống lời ru mơ màng
              Thôi đành chờ đợi đông sang
        Cùng đông trút lá khẽ khàng ta….rơi

GỌI





Gọi nhau hương đất dịu dàng
Gọi ngày xưa ấy trăng vàng mùa non
Gọi mùa đâu, chẳng thấy còn
Giao mùa vũ khúc mỏi mòn vu vơ
Vụng tay rơi mất hồn thơ
Cạn vơi giọt nước ngu ngơ trách mình
Bao la trong biển sóng tình
Đóa hoa vô sắc trách mình phiêu linh
Xót xa trong khúc ru tình
Nghiêng lòng chưng cất khôi tinh giao mùa

TÌNH VAY


Người ơi trời chuyển thu rồi
Heo may se sắt thương ôi chiều tà
Chiêm bao thoang thoảng đường xa
Chơi vơi du lãng hồn ta với người
Đắng cay trần thế duyên trời
Tương tri hoài mộng chơi vơi ươm tình
Tự lòng duyên chốn điêu linh
Tình vay trả lại hóa tình vu vơ
 

MÙA VUI




Mong manh lá nõn nà xanh
Gió qua cây bỗng hóa thành gió non
Miên man e ấp lưng thon
Hồn ai hóa trẻ thêm hơn mỗi ngày 

Cuộc đời bao biết đắm say
Anh em  cây lá tháng ngày sóng đôi
Mùa vui gọi nắng cho đời

 Thì thầm em với khoảng trời mình yêu

NỒNG NÀN






Nồng nàn là nồng nàn anh !

Anh nhìn, em thấy trong xanh khoảng trời

Bùng lên lửa ấm xuân đời

Say mê tình thắm rạng ngời bên anh

Nồng nàn dưới ánh trăng thanh

Dịu dàng e ấp tình anh đợi chờ

Duyên thầm em giấu trang thơ

Môi hồng , má thắm tình mơ dạt rào

Lạ lùng nỗi nhớ thương nào.

Nồng nàn lại đến… vẫn vào ru em …

Ngọt ngào là  nỗi nhớ thêm

Nồng nàn lại đến vẫn nguyên nồng nàn!

ĐÀN AI



Đàn ai vang vọng trong nhau


Nỗi niềm thương nhớ hồn đau hỡi đàn


Vọng thương hai chữ nhân gian


Chạnh lòng thảng thốt tan dần giọt cay


Bởi se sắt gió heo may


Thương ai vất vưởng hồn say kiếp đời


Phù vân mấy cõi hả trời ?


Gieo tình đá cũng rạng ngời cõi mơ


Trách ai sao mãi thờ ơ...


Lặng thầm phiêu bạt ngác ngơ gọi mùa


 

BÓNG



 
 

Gợn trong đáy nước lung linh
Mình ta với bóng hỏi hình lặng thinh
Bóng ơi sao nỡ vô tình
Miền xa sâu thẳm giật mình hư vô
Ngây thơ chếch choáng thờ ơ..
Đắng lòng hoài niệm trong mơ thôi đừng
Nghiêng lòng đong đếm một cung
Âm ba khuấy nước lòng rung vô thường
Mong manh kết chuỗi tinh sương
Trầm tư tĩnh lặng …buồn thương bóng hình

ƯU TƯ






 Trở trăn trong  cõi âm thầm
 Lòng sao cội rễ độc cầm ưu tư
 Nhớ ai hay nhớ tạ từ
 Lòng lay muốn gọi chân tu nhuộm mầu
 Thương  người  trong chốn bể dâu
 Hồn thông trí tuệ thẳm sầu âm u
 Buâng khuâng độc quán tương tư
 Rát lòng đắng đót tạ từ cố nhân
 Trời kia ai bắt phong trần
 Mà sao phải chịu phân thân não nề
 Gieo tình gọi mộng cơn mê
 Buông lòng đong đếm  lời thề xa xăm….
 

NHÚT NHÁT






Mưa có rơi và nắng có phai
trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta đã yêu và ta đã mơ,
mơ trăng sao đưa đến bên người.
Một lần gặp gỡ đã như quen thuở nào
một lần gặp gỡ nhưng tình đã xa xưa.
Mây có bay và em có hay
ta ngại ngùng yêu em lần đầu.
Ta đã say hồn ta ngất ngây
men yêu thương đã thấm cuộc đời.
Một lần nào đó bước bên em âm thầm
một lần nào đó ta vẫn không nói yêu người.
Yêu em ta yêu em như yêu tuổi ngây thơ.
Bên em bên em ta hát khúc mong chờ.
Ngày nào người cho ta biết tình yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết tình là đắng cay
Mưa đã rơi và nắng đã phai
trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta vẫn yêu hồn ta vẫn say
qua bao nhiêu năm tháng ơ thờ
Một ngày nào đó tóc xanh xưa bạc màu.
Một ngày nào đó ta có thôi hết yêu người
  Tôi  đã nghe rất nhiều ca khúc về tình yêu mang âm điệu buồn và khơi gợi nhiều tâm trạng. Nhưng "Bản tình cuối" lần đầu tiên khi tôi nghe và để lại trong tôi nhiều cảm xúc, nỗi buồn, cảm giác trái tim đang thắt đau mà tâm hồn vẫn nhẹ bẫng đó là khi nghe anh hát … trong một lần chúng tôi họp lớp sau hơn 30 năm gặp lại..
Cuộc đời là một ca khúc bí ẩn , tình cảm anh vẫn dành trọn vẹn cho tôi như ngày nào khiến tôi bất ngờ , lời anh mượn lời bài hát mang nặng nỗi lòng hờn tủi, lời nói yêu thương vẫn muốn trao  thật nhẹ, thật khẽ. Tâm hồn anh gửi đến tôi  cho ca khúc  như thế, và cho dù là đã rất xa xôi, "..vẫn yêu em.. “ Ôi sao giờ anh mới thổ lộ cho tôi bằng lời ca như thế này … tôi lặng người đi vì sự vô tâm hay vô tình trước anh.. Giá như anh can đảm và mạnh mẽ như thế này thì biết đâu…trời lại xe duyên số…. ngày đó tôi chỉ là một thiếu nữ như muôn vàn các thiếu nữ thời đó. Học năm thứ nhất rồi mà vẫn còn rất ngại ngùng khi nói đến tình yêu chứ đừng nói thêm điều  gì sâu hơn nữa .. ấu trĩ thế không biết.
   Anh với tôi học chung một lớp. Anh  nổi trội, cao to đẹp trai, chững chạc của một người lính trở về . Tuy anh học cùng lớp nhưng anh hơn tôi 4 tuổi anh lại là lớp trưởng khỏi phải nói lúc đó anh là niềm mơ ước của nhiều bạn nữ trong lớp tôi. Chẳng biết từ khi nào tôi và anh đã trở thành đôi bạn khá thân, mọi sẻ chia vui buồn anh thường tâm sự với tối ,tôi đón nhận tình cảm của anh không một ai trong lớp biết được . Anh thỉnh thoảng cũng ghé qua nhà tôi một gia đình công chức bình thường còn anh con nhà giầu chính hiệu , nhà mặt phố lớn của trung tâm thành phố, nhà anh theo nếp xưa phong kiến  chính vì điều đó khiến tôi rất ngại mỗi khi anh rủ tôi qua nhà anh chơi . trong lớp khi mọi người đi xe đạp đi học  anh đã có một chiếc supe Cúp đi học khiến bao người trầm trồ thán phục.
     Tình cảm của tôi và anh cứ thế lớn dần theo thời gian . Mẹ tôi rất quý anh và anh cũng quý mẹ lắm đôi lần mẹ cũng có hỏi tôi về anh nhưng tôi chỉ cười vì thực tình tôi cũng đang chờ đợi ở anh một điều gì đó. Anh đã tìm thấy ở tôi những điều mà theo như anh nói ,tôi là người anh hằng ao ước  nhưng …có lẽ sự nhút nhát của anh cùng với sự chờ đợi một lời nào đó từ phía anh đã khiến tôi và anh không thể nào tiến được gần nhau hơn.
Thời gian cứ dần trôi khi hết năm thứ nhất thì lớp tôi phải chia đôi lớp sát nhập với lớp khác vì không còn đủ quân số để duy trì lớp nữa một phần  1/3 quân số trong lớp phải lên đường nhập ngũ . một phần một số bạn bị nợ môn phải ở lại lớp để học lại . Khi chia lớp thế nào tôi và anh  không được cùng chung một lớp nữa  tôi buồn và anh cũng buồn bởi cả hai đều cảm nhận một sự xa xôi nào đấy sắp đến thật gần.. Lúc đầu hai chúng tôi đều tìm cách xin giáo vụ của trường điều chuyển lại cho học cùng lớp nhưng không thể được vì cả hai chúng tôi đều là cán bộ nguồn cần bồi dường , buồn thế không biết… Hôm chia tay sang lớp khác  ánh mắt anh thật buồn nhìn tôi. Tôi cảm nhận được điều đó cũng không sao thốt được thành lời  với anh chỉ nói được mấy câu :
- Chúng mình vẫn là bạn tốt của nhau anh nhé
Anh quay lại bảo tôi :
- Không anh không muốn là bạn tốt không đâu phải hơn thế nữa
Tôi cười quay lại trêu anh:
- Vậy thì thế nào ? Anh nói gì đi chứ? Anh im lặng…
- Thế này mai sau anh yêu và lấy vợ thế nào? Tôi hỏi
- Thi… Thì .. người  đó phải tỏ tình với anh
Tôi phá nên cười ngặt ngẽo trêu anh :
-   Thế thì anh cứ đợi nhé , khi nào râu anh mọc dài đến rốn sẽ có người con gái nói yêu anh trước nhé
    Anh buồn buồn nhìn tôi chờ đợi nhưng lúc đó tôi vô tâm không nghĩ đó là lời cầu khẩn chân thành từ một tâm hồn nhút nhát của anh vả lại thời đó con gái ai lại cọc đi tìm trâu đâu khiến tôi không nghĩ sâu hơn được nữa.
    Do anh  học ở lớp khác nên tôi và anh sau đó it  có điều kiện gặp nhau hơn , chúng tôi vẫn quí mến nhau và thỉnh thoảng vẫn gặp nhau . Cuộc sống của tôi cũng có thêm nhiều bạn mới … Trong đợt sinh hoạt văn nghệ của trường tôi quen thêm nhiều các anh ở khóa trước nữa , cứ như vậy vòng quay cuốn hút tôi khiến tôi lâu lâu cũng ít gặp anh hơn...  còn anh, vẫn vậy sống lặng lẽ cho đến một hôm tôi  nhận ra tình cảm của anh là chân thật dành cho tôi thì tôi không sao thốt được lời nào nữa vì… bạn thân của tôi đã yêu anh mất rồi , yêu đến phát cuồng si và mê say khiến anh lại sợ hãi. Trời ơi khi có người tỏ tình với anh yêu anh như điên dại  sao người đó không phải là em , anh đã thốt nên trong đau đớn như vậy khiến tôi  như có lỗi với anh. Giờ đây tôi lâm vào hoàn cảnh trớ trêu trước sự đau khổ của bạn ,tôi không biết làm gi hơn chỉ còn biết an ủi bạn đừng trách tôi , tôi không phải là lý do để anh không yêu bạn, bạn hãy hiểu cho tôi. Nhưng bất luận thế nào bạn tôi cũng không tin vì bạn tôi bảo chỉ vì tôi mà anh không chấp nhận được tình cảm của nó … Trời ơi khi tôi hiểu ra mọi chuyện thì tôi biết tôi và anh lại bị đẩy ra xa nhau nữa rồi.. Mọi chuyện sau đó cũng dần nguôi ngoai . sau khi tốt nghiệp tôi xin đi làm và ra nước ngoài sinh sống một thời gian , chúng tôi ít liên lạc với nhau từ đó. Tôi lập gia đình , anh cũng lập gia đình nhưng không phải là cô bạn thân của tôi mà là một người bạn cùng khóa nhưng khác lớp, chúng tôi không  liên hệ với nhau cho đến hôm nay họp lớp anh lại xuất hiện trước tôi với “ Bản tình cuối “ trong khoảnh khắc anh đã thốt nên bằng sự thổ lộ chân thành của anh
Ngày nào ngừoi cho ta biết tình yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết tình là đắng cay
Dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời
Dù cho em, em đan tâm xé,xé nát tim tôi
Dù có ước, có ước ngàn lời, có trách một đời cũng đã muộn rồi
Tình ơi ! dù sao đi nữa xin vẫn yêu em
   Tôi đã thực sự xúc động khi tình cảm của anh lại dồn nén hát hay đến vậy . Khi anh hát xong ai cũng nói anh sao tâm trạng thế …chỉ một mình tôi hiểu ..khi anh nói khẽ với tôi lên chúc mừng :
- Lỗi không của ai cả , không phải anh mà cũng không phải em.. tại… chúng ta nhát quá.  ..