Mưa có rơi và nắng có phai
trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta đã yêu và ta đã mơ,
mơ trăng sao đưa đến bên người.
Một lần gặp gỡ đã như quen thuở nào
một lần gặp gỡ nhưng tình đã xa xưa.
Mây có bay và em có hay
ta ngại ngùng yêu em lần đầu.
Ta đã say hồn ta ngất ngây
men yêu thương đã thấm cuộc đời.
Một lần nào đó bước bên em âm thầm
một lần nào đó ta vẫn không nói yêu người.
Yêu em ta yêu em như yêu tuổi ngây thơ.
Bên em bên em ta hát khúc mong chờ.
Ngày nào người cho ta biết tình yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết tình là đắng cay
Mưa đã rơi và nắng đã phai
trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta vẫn yêu hồn ta vẫn say
qua bao nhiêu năm tháng ơ thờ
Một ngày nào đó tóc xanh xưa bạc màu.
Một ngày nào đó ta có thôi hết yêu người
Tôi đã nghe rất nhiều ca khúc về tình yêu mang âm điệu buồn và khơi gợi nhiều tâm trạng. Nhưng "Bản tình cuối" lần đầu tiên khi tôi nghe và để lại trong tôi nhiều cảm xúc, nỗi buồn, cảm giác trái tim đang thắt đau mà tâm hồn vẫn nhẹ bẫng đó là khi nghe anh hát … trong một lần chúng tôi họp lớp sau hơn 30 năm gặp lại..
Cuộc đời là một ca khúc bí ẩn , tình cảm anh vẫn dành trọn vẹn cho tôi như ngày nào khiến tôi bất ngờ , lời anh mượn lời bài hát mang nặng nỗi lòng hờn tủi, lời nói yêu thương vẫn muốn trao thật nhẹ, thật khẽ. Tâm hồn anh gửi đến tôi cho ca khúc như thế, và cho dù là đã rất xa xôi, "..vẫn yêu em.. “ Ôi sao giờ anh mới thổ lộ cho tôi bằng lời ca như thế này … tôi lặng người đi vì sự vô tâm hay vô tình trước anh.. Giá như anh can đảm và mạnh mẽ như thế này thì biết đâu…trời lại xe duyên số…. ngày đó tôi chỉ là một thiếu nữ như muôn vàn các thiếu nữ thời đó. Học năm thứ nhất rồi mà vẫn còn rất ngại ngùng khi nói đến tình yêu chứ đừng nói thêm điều gì sâu hơn nữa .. ấu trĩ thế không biết.
Anh với tôi học chung một lớp. Anh nổi trội, cao to đẹp trai, chững chạc của một người lính trở về . Tuy anh học cùng lớp nhưng anh hơn tôi 4 tuổi anh lại là lớp trưởng khỏi phải nói lúc đó anh là niềm mơ ước của nhiều bạn nữ trong lớp tôi. Chẳng biết từ khi nào tôi và anh đã trở thành đôi bạn khá thân, mọi sẻ chia vui buồn anh thường tâm sự với tối ,tôi đón nhận tình cảm của anh không một ai trong lớp biết được . Anh thỉnh thoảng cũng ghé qua nhà tôi một gia đình công chức bình thường còn anh con nhà giầu chính hiệu , nhà mặt phố lớn của trung tâm thành phố, nhà anh theo nếp xưa phong kiến chính vì điều đó khiến tôi rất ngại mỗi khi anh rủ tôi qua nhà anh chơi . trong lớp khi mọi người đi xe đạp đi học anh đã có một chiếc supe Cúp đi học khiến bao người trầm trồ thán phục.
Tình cảm của tôi và anh cứ thế lớn dần theo thời gian . Mẹ tôi rất quý anh và anh cũng quý mẹ lắm đôi lần mẹ cũng có hỏi tôi về anh nhưng tôi chỉ cười vì thực tình tôi cũng đang chờ đợi ở anh một điều gì đó. Anh đã tìm thấy ở tôi những điều mà theo như anh nói ,tôi là người anh hằng ao ước nhưng …có lẽ sự nhút nhát của anh cùng với sự chờ đợi một lời nào đó từ phía anh đã khiến tôi và anh không thể nào tiến được gần nhau hơn.
Thời gian cứ dần trôi khi hết năm thứ nhất thì lớp tôi phải chia đôi lớp sát nhập với lớp khác vì không còn đủ quân số để duy trì lớp nữa một phần 1/3 quân số trong lớp phải lên đường nhập ngũ . một phần một số bạn bị nợ môn phải ở lại lớp để học lại . Khi chia lớp thế nào tôi và anh không được cùng chung một lớp nữa tôi buồn và anh cũng buồn bởi cả hai đều cảm nhận một sự xa xôi nào đấy sắp đến thật gần.. Lúc đầu hai chúng tôi đều tìm cách xin giáo vụ của trường điều chuyển lại cho học cùng lớp nhưng không thể được vì cả hai chúng tôi đều là cán bộ nguồn cần bồi dường , buồn thế không biết… Hôm chia tay sang lớp khác ánh mắt anh thật buồn nhìn tôi. Tôi cảm nhận được điều đó cũng không sao thốt được thành lời với anh chỉ nói được mấy câu :
- Chúng mình vẫn là bạn tốt của nhau anh nhé
Anh quay lại bảo tôi :
- Không anh không muốn là bạn tốt không đâu phải hơn thế nữa
Tôi cười quay lại trêu anh:
- Vậy thì thế nào ? Anh nói gì đi chứ? Anh im lặng…
- Thế này mai sau anh yêu và lấy vợ thế nào? Tôi hỏi
- Thi… Thì .. người đó phải tỏ tình với anh
Tôi phá nên cười ngặt ngẽo trêu anh :
- Thế thì anh cứ đợi nhé , khi nào râu anh mọc dài đến rốn sẽ có người con gái nói yêu anh trước nhé
Anh buồn buồn nhìn tôi chờ đợi nhưng lúc đó tôi vô tâm không nghĩ đó là lời cầu khẩn chân thành từ một tâm hồn nhút nhát của anh vả lại thời đó con gái ai lại cọc đi tìm trâu đâu khiến tôi không nghĩ sâu hơn được nữa.
Do anh học ở lớp khác nên tôi và anh sau đó it có điều kiện gặp nhau hơn , chúng tôi vẫn quí mến nhau và thỉnh thoảng vẫn gặp nhau . Cuộc sống của tôi cũng có thêm nhiều bạn mới … Trong đợt sinh hoạt văn nghệ của trường tôi quen thêm nhiều các anh ở khóa trước nữa , cứ như vậy vòng quay cuốn hút tôi khiến tôi lâu lâu cũng ít gặp anh hơn... còn anh, vẫn vậy sống lặng lẽ cho đến một hôm tôi nhận ra tình cảm của anh là chân thật dành cho tôi thì tôi không sao thốt được lời nào nữa vì… bạn thân của tôi đã yêu anh mất rồi , yêu đến phát cuồng si và mê say khiến anh lại sợ hãi. Trời ơi khi có người tỏ tình với anh yêu anh như điên dại sao người đó không phải là em , anh đã thốt nên trong đau đớn như vậy khiến tôi như có lỗi với anh. Giờ đây tôi lâm vào hoàn cảnh trớ trêu trước sự đau khổ của bạn ,tôi không biết làm gi hơn chỉ còn biết an ủi bạn đừng trách tôi , tôi không phải là lý do để anh không yêu bạn, bạn hãy hiểu cho tôi. Nhưng bất luận thế nào bạn tôi cũng không tin vì bạn tôi bảo chỉ vì tôi mà anh không chấp nhận được tình cảm của nó … Trời ơi khi tôi hiểu ra mọi chuyện thì tôi biết tôi và anh lại bị đẩy ra xa nhau nữa rồi.. Mọi chuyện sau đó cũng dần nguôi ngoai . sau khi tốt nghiệp tôi xin đi làm và ra nước ngoài sinh sống một thời gian , chúng tôi ít liên lạc với nhau từ đó. Tôi lập gia đình , anh cũng lập gia đình nhưng không phải là cô bạn thân của tôi mà là một người bạn cùng khóa nhưng khác lớp, chúng tôi không liên hệ với nhau cho đến hôm nay họp lớp anh lại xuất hiện trước tôi với “ Bản tình cuối “ trong khoảnh khắc anh đã thốt nên bằng sự thổ lộ chân thành của anh
Ngày nào ngừoi cho ta biết tình yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết tình là đắng cay
Dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời
Dù cho em, em đan tâm xé,xé nát tim tôi
Dù có ước, có ước ngàn lời, có trách một đời cũng đã muộn rồi
Tình ơi ! dù sao đi nữa xin vẫn yêu em
Tôi đã thực sự xúc động khi tình cảm của anh lại dồn nén hát hay đến vậy . Khi anh hát xong ai cũng nói anh sao tâm trạng thế …chỉ một mình tôi hiểu ..khi anh nói khẽ với tôi lên chúc mừng :
- Lỗi không của ai cả , không phải anh mà cũng không phải em.. tại… chúng ta nhát quá. ..