Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013



ĐAU!

Lá vàng còn ở trên cây
Lá xanh rụng xuống đong đầy bi ai
Ngọc ngà Hoa nở ban mai
Dương cầm đứt phím….ngân dài xót xa…
Rát lòng  hai sáu mùa hoa
Thuận hòa hiếu thảo mẹ cha dịu hiền
Tự hào dòng họ bút nghiên
Rạng danh họ Đỗ mọi miền năm châu
Vượt qua bao nỗi vạn sầu
Đấu tranh nghị lực cũng âu số là
Hiểm nghèo bệnh nặng can qua
Trời sao lại nỡ chia lìa biệt ly
Con ơi! Sao nỡ vội đi
Trầm luân giọt nhớ mắt mi lệ buồn
Muôn lòng thương nhớ mưa tuôn…
Chênh chao miền lặng chia nguồn từ đây
Nỗi niềm bỏ lại nơi này
Nỗi đau khép lại biết ngày nào nguôi
Đau mệnh cũng bởi tại trời
Đau hồn cũng bởi kiếp người đeo mang
Niết bàn cõi mở thênh thang
Nơi con tung cánh trái ngang mất rồi
Mơ mơ thực thực con cười
Đau hồn  hơn cả đau  đời  con ơi….

4 nhận xét: